Hoàng hôn tím
Tôi khó khăn lắm mới đỡ Quân vào trong được, bàn tay run run cầm lấy bông, gạc, và một số dụng cụ khác mà làm theo lời anh hướng dẫn!
Nước mắt tôi cứ theo đó mà tuôn! tôi đã bảo nó đừng khóc nữa, đừng mít ướt nữa mà nó có nghe lời tôi đâu? Đến khi Quân cắn răng, nhìn tôi trấn an thì tôi mới bình tĩnh được
- Đừng khóc nữa! Tôi có làm sao đâu mà Miên khóc dữ vầy nè...
Băng bó xong, tôi tức tốc chạy đi tìm ông Ba Luyến- thầy lang ở trong làng tôi. Ổng chạy chữa một hồi rồi cũng gật đầu, nói
Cũng may là sát trùng trước. không thì hậu quả khó lường rồi!
Lúc đó..tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Tối đó, nụ cười ấm áp của Quân lần nữa lại tự tiện đi vào giấc mơ của tôi!
****
Tường Quân hỏi tôi có muốn biết ý nghĩa của Hoàng hôn tím không? Tôi mỉm cười và gật đầu đáp lời anh..
Bên cây bằng lăng tím...Lúc hoàng hôn buông xuống đỉnh đồi có một nam một nữ đang ngồi bên nhau....cùng nhau lắng nghe truyền thuyết về ' Hoàng hôn tím' cùng với câu thơ vang vọng nổi sầu tương tư
'bước chân anh nhẹ phiêu diêu
Đưa em vào mộng những chiều mơ say
Tim em mở cửa đi tìm
Phương trời xa bóng hoàng hôn tím buồn'
****
Hôm nay, ngày khá đặc biệt với tôi. Tôi chưa bao giờ có cảm giác hồi hộp lạ thường đến thế. Tim tôi phút chốc lại đâp rộn ràng, máu trong huyết quản cũng lưu thông nhanh hơn, ngó ra mặt trời nghiêng nghiêng, chiếu bóng xuống mặt nước trong xanh : Đã đến giờ hẹn- ngày mà Tường Quân chính thức hẹn tôi sau một thời gian dài quen biết.
Mái đình đầu làng vẫn ươm đầy những cánh bằng lăng dưới chân cột.Từng giọt nắng chiều tham lam trút những dòng ánh sáng cuối cùng lên tán cây bằng lăng khiến màu tím của hoa trở nên lấp lánh, huyền diệu hơn bao giờ hết!
Tôi chỉnh lại chiếc áo bà ba cho ngay ngắn, vuốt lại hai bím tóc được tết một cách kĩ càng, tự tin bước vào trong.
Quân đã ngồi đó từ bao giờ, ánh mắt trĩu nặng suy tư hướng về một quầng tím bao la chốn mặt trời lặn..
Tôi không biết về Quân quá nhiều, anh là con trai trưởng trong một đại gia đình thành đạt. Ba là kiến trúc sư có tiếng tăm ở thành phố, mẹ là một giảng viên đại học lâu năm có kinh nghiệm. bản thân Quân đã là niềm tự hào lớn nhất của gia đình rồi khi mới tốt nghiệp đại học đã được tuyển ngay vào công ty danh tiếng với mức lương hậu hĩ! Anh từng tiếc lộ với tôi rằng:Anh rất thương mẹ..
Điều này thì tôi có thể hiểu, vì tôi cũng giống anh mà!
- Hù...- Tôi chạm khẽ vào vai Quân, cười tinh nghịch
Anh quay lại, nheo nheo mắt nhìn tôi lôi phía sau ra một cây đàn ghi- tar vừa mượn của Út Trai, không nói mà cất tiếng hát
Âm vực bài "Hoàng hôn tím" vang lên bên tai tôi, hoa với tiếng đàn thanh trong, thuần khiết như ru tôi vào cõi mộng...
Tôi mỉm cười thật tươi, nhìn Quân nồng nàn nói
- Cảm ơn món quà thật ý nghĩa mà anh dành tặng em!
Quân siết lấy bàn tay tôi, ấm áp nói
- Tin anh đi..Anh sẽ mang lại hạnh phúc cho em! Hoàng hôn tím hãy chứng minh tình cảm cũng Hoàng Tường Quân dành cho Đỗ Mộc Miên..mãi mãi không đổi dời....
***
Má sững sốt khi nghe tôi nói rằng tôi muốn lấy chồng, dẫu chưa đầy ba tháng nghỉ hè ngắn ngủi. Má thở dài nhìn tôi, nói
- Con có chắc chắn là muốn lấy Quân không trong khi hai đứa chỉ vừa biết nhau có hai tháng mấy?
Tôi nhìn má, chắc ăn gật đầu kiên định
- Chúng con yêu nhau! Con và anh Quân cũng muốn tiến tới hôn nhân nữa má!
Má tôi nhìn tôi bán tính bán nghi
- Rồi con có nói chuyện với thằng Quân chưa? Gia đình bên đó thế nào, phải nói để má con biết đường mà tính nữa chứ...
Tại má tôi không biết đó thôi, anh Quân đã kết thúc vụ thầu này nhanh chóng, trở về tỉnh để thưa chuyện chúng tôi với gia đình rồi!
Ngày anh đi,tôi bịn rịn, nức nỡ, không nở buông tay anh ra, nghẹn ngào nói
- Anh tới rồi nhớ viết thư hay gọi v